Chuyến đi tưởng chừng bị hủy bỏ rồi lại “hồi sinh” vào phút chót. Sau khi được giúp đỡ tạo điều kiện cho tàu ghé cảng Minh Châu, chúng tôi đã đến Quan Lạn – Minh Châu khi những tia nắng cuối cùng dần chia tay với mặt đất.
Kinh nghiệm du lịch Quan Lạn tự túc
Đảo Quan Lạn thuộc huyện Vân Đồn tỉnh Quảng Ninh, phía Bắc Việt Nam. Trên đảo có hai xã Quan Lạn và Minh Châu nằm ở hai đầu đảo, đều có cảng biển và là địa điểm du lịch biển nổi tiếng với vẻ đẹp hoang sơ, mộc mạc.

Minh Châu có độ cao trung bình trên mực nước biển là 3m nên được ví nhưViên ngọc xanhgiữa đại dương. Chuyến đi này, chúng mình đi một vòng quanh đảo, thăm cả Minh Châu và Quan Lạn.

Kinh nghiệm du lịch Quan Lạn tự túc bắt đầu từ chiếc tàu rẽ sóng đại dương về đảo. 6 rưỡi đến Minh Châu, xe tuk tuk của khách sạn chờ đón trên cảng. Rất nhanh chóng, xe chuyển bánh về khách sạn, khu bãi tắm Robinson cách đó chừng 3,4 km. Trời sắp tối, nhưng vẫn rất xanh, cát trắng, biển ngọc hiện ra lồng lộng hai bên đường. Các bãi tắm lớn, người dân và khách du lịch tắm rất đông.
Về đặt khách sạn, chủ yếu mình đặt qua Booking.com rất yên tâm và uy tín. Thích nhất là việc được hủy phòng miễn phí trong khoảng thời gian cho phép thường là trước 3 ngày!
Bạn có thể tính toán được vị trí, hình ảnh và tiện ích của khách sạn, so sách giá đặt phòng qua Booking.com.

Xe bỗng chuyển hướng đột ngột vào đường đất nhỏ. Tuk tuk phi nhanh ào ào, vào đường đất lại càng xóc. Khác với những lần đặt khách sạn trước, lần này là một cái duyên kỳ lạ, mình đặt phòng mà không biết tên khách sạn là gì, càng không xem trước hình ảnh trên mạng hay review. Với mình đây thật sự là chuyến đi khám phá như đi xem phim mà không xem trailer vậy!
Xe dừng lại trước cổng, ngôi biệt thự nhỏ hiện ra giữa những tán phi lao, biển xanh lấp ló từ xa. Trời vừa kịp tối, hai đứa lên nhận phòng ngay. Nhưng không thể nghỉ ngơi lấy một phút, mình vội vàng xếp đồ đạc rồi chạy ra biển.

Trước mặt mình là bãi biển rộng, dài trắng xóa, sóng vỗ rì rào. Bên phải ngôi nhà còn có một con nước nhỏ chạy ngang, hai bên cát mịn như các tấm poster trên tạp chí! Ánh sáng yếu cũng không làm giảm nét đẹp của bãi biển.

Đây là nhà nghỉ Robinson, được xây dựng từ năm 2003. Lúc đầu vì quá mới mẻ, hoang sơ mà chỉ chủ yếu phục vụ khách nước ngoài. Gọi là nhà nghỉ, nhưng càng ở lâu, mình càng thấy nơi đây giống một resort mini bởi sự tiện nghi và nét đẹp của nó. Căn biệt thự nhỏ hai tầng có chia nhiều phòng, mỗi phòng hai giường, đầy đủ điều hòa, nóng lạnh, ấm cúng và ngọt ngào. Bên phải là khu vực ăn uống và nhà bếp. Trước mặt là khu vực vườn với “hệ thống” võng, xích đu, phản gỗ để du khách có thể thỏa chí nô đùa. Theo kinh nghiệm du lịch Quan Lạn tự túc của mình đây là một nơi lý tưởng để nghỉ dưỡng.

Xung quanh hoàn toàn không có nhà dân. Ở vị trí đắc địa như thế, nơi đây biệt lập và trong lành bất ngờ, như một xứ sở nhỏ xinh, nơi mà các vị khách có thể ngày ngày đi ra đi vào, ngắm biển rồi bơi, nằm võng và nói chuyện không biết chán. Nơi đây rất phù hợp với nghỉ dưỡng!
Trước kia người dân trên đảo không có điện để sử dụng nên dù bây giờ điện lưới đã về đến từng nhà nhưng khá yếu. Cần hỗ trợ nhiều từ máy phát điện nên điều hòa sẽ được bật tầm 11 giờ khi khách bắt đầu ngủ, nóng lạnh cũng tắt ngay sau khi sử dụng.
Bọn mình ăn tối ngay tại đấy. Phải nói cô chủ nhà nấu ăn rất ngon, ngon nhất trong các bữa ăn trong chuyến đi. Ở đây có dịch vụ tiệc BBQ trên bờ biển cho nhóm từ 6 người trở lên.
Tối đấy, hai đứa ra ngắm biển đêm, nằm võng ngắm sao trời, hưởng gió biển. Những lúc “lười” thế này, thật sự nghĩ, cả ngày nằm trên võng cũng được, thời tiết đẹp thì cần gì điều hòa chứ!

Chiều đến muộn không kịp đi đâu, nên hai đứa quyết tâm ngủ sớm giữ sức, dành cả ngày mai khám phá đảo.
Chuyến đi này, mình lần đầu thử nghiệm việc đi …dép lê du lịch. Và đó đã trở thành kinh nghiệm du lịch Quan Lạn tự túc quan trọng của mình. Mọi người, cũng như mình trước đây thường đi giày thể thao hay guốc dép cầu kỳ, hoặc mang hai đôi, kèm thêm tông đi biển. Do muốn giảm khối lượng hành lý tối đa, mình chỉ mang theo một đôi duy nhất. Dép lê vừa tiện đi biển, leo núi, đi bộ đường dài không xi nhê, chụp ảnh cũng rất ăn hình, sành điệu. Việc của bạn chỉ là chọn một đôi dép tốt mà thôi!

Chuyện nghe có vẻ nhảm nhí nhưng cực kỳ quan trọng vì nó liên quan đến đôi chân của bạn, bộ phậnvất vả nhấttrong mỗi chuyến đi nhưng thường lại ít đượcchăm sócnhất. Nhiều bạn, mình thấy ra biển không dám chơi vì sợ ướt giày, hỏng dép, lại sợ ướt chân, ướt tất, không thể chơi đến bến. Có người cố đi giày cao, dù chỉ 5 phân thôi để chụp ảnh nên không đi được xa và lâu. Đi một chút lại cần nghỉ, buổi tối về chân sưng phồng lên, hôm sau lại phải gồng lên cố gắng! Để vừa đi biển lại leo núi, phù hợp với thời tiết, thì nghiên cứu một đôi dép lê chất lượng cũng là một việc bạn cần chú ý.
…
6 giờ sáng, mình và bạn dậy sớm, thấy mặt trời đã lên từ lâu rồi, tuy nhiên, có mưa nhỏ. Hai đứa nhìn nhau, không cần nói cũng đồng tâm, “Ăn chơi không sợ mưa rơi”, mưa thì có gì to tát đâu chứ!

Sửa soạn xong là hai đứa chạy ra biển, sáng sớm, bãi biển không một bóng người. Có lẽ mọi người dậy sớm thấy mưa nên ở lại trong phòng. Chỉ sau vài phút, chúng mình nhận ra là không chỉ có mưa mà nhiệt độ cũng giảm đáng kể, hơi se lạnh! Tuy nhiên mọi thứ cũng không ngăn cản được việc về chơi với biển!
Bãi biển hiện ra như một phép màu mà bạn vẫn hay thấy trên các video quảng cáo về nơi loài người chưa từng đặt chân đến. Bãi biển hoang sơ đến mức, nước trong vắt, cát mịn không hằn in một vết chân hay rác thải! Trên cát, những tảng đá nằm im theo thời gian, trên mình chi chít các vỏ hà, vỏ hàu.
Theo kinh nghiệm du lịch Quan Lạn tự túc từ chủ nhà nghỉ, bọn mình tắm ở bãi cát phía bên phải. Sóng đánh cao và mạnh, từng đợt từng đợt dạt dào, tha hồ cho hai đứa nhảy sóng. Lúc đấy, cả đất trời bao la nhưng chỉ có hai đứa tới tới lui lui trên bờ biển thật không gì thích hơn.Theo một số recommented từ trước, địa điểm này có thể tắm tiên tưng bừng!
Tuy nhiên, cũng vì sự tự do độc đáo mà lúc cần hỗ trợ, khó tìm người giúp đỡ, hai đứa vừa chơi vừa trông nhau, tự nhắc không được đi quá xa bờ.

Chơi gần 1 tiếng, mưa càng nhiều hơn, bước ra khỏi biển, mình lạnh run cầm cập. Hai đứa động viên nhau “chạy bộ” về phòng nhanh nhất để làm nóng người!
Với lịch trình kín mít và dày dặc, mình và bạn nhanh chóng sắp xếp hành ký và check out để bắt đầu khám phá Minh Châu – Quạn Lạn.
Đọc thêm:
2 ngày 1 đêm “lạc trôi” ở Minh Châu – Quan Lạn – Đi biển ngày bão (phần 2)
Chinh phục Cát Bà – biển nắng vẫy gọi!
Lạc lối ở đảo Cô Tô (Quảng Ninh)
Phượt xe máy đi Công viên Quốc Gia Taroko (Hoa Liên, Đài Loan)
12 lý do Con gái nên du lịch một mình một lần trong đời
14 bí kíp “không thể không biết” khi chị em du lịch một mình
Review và hướng dẫn đi chơi ngắm lá phong ở ga Che Cheng (Đài Trung)
Về vùng đất khói lửa – Quảng Trị
Kinh nghiệm đi du lịch Thượng Hải tự túc: Tô Châu – Hàng Châu – Hoành Điếm
Những Blogger người nước ngoài nổi tiếng ở Việt Nam
Tớ đã đổ chương trình Survivor như thế nào?
Phượt Mộc Châu hái mận – Tà Xùa săn mây
Ngược dòng thời gian 1 ngày lạc lối ở Angkor Wat – Campuchia
Những điều cần biết và chuẩn bị: Kinh nghiệm du lịch tự túc Campuchia
Du lịch Tây Hồ Hàng Châu – Non nước hữu tình mong gặp chân mệnh Thiên Tử