Như đã chia sẻ trong bài viếtKinh nghiệm du lịch tự túc Campuchia, nhà mình bay chuyến Hồ Chí Minh – Sihanoukville để đến Koh Rong. Trước khoảng 3 tuần, mình nhận được tin nhắn chuyến bay sẽ bị delay từ tầm 8 giờ đến 11 giờ khiến cho ngày hôm ấy mọi lịch trình đều bị muộn liên hoàn…
…
Lúc đầu lên máy bay đúng giờ, mỗi tội lên máy bay ngồi chờ 1 tiếng trong cơn mưa trắng trời ở Sài Gòn. Bởi thế, lúc đến Sihanoukville nhà mình bị muộn thêm 1 tiếng, quá giờ ăn trưa, ai cũng mệt. 😥
…
Trước khi đến Koh Rong, mình đã đặt vé tàu khứ hồi ra đảo Koh Rong vì sợ mất thời gian mua và hết vé, bởi đúng đợt cao điểm. Giờ tàu đã fix theo lịch trình, mình đặt vé tàu tầm 1 giờ 30 phút. Đấy là mình đã đặt dư cả tiếng để cả nhà nghỉ ngơi, mua sắm trước khi ra đảo. Lúc đó, có chút hi vọng mong manh là giờ tàu chạy ở Campuchia hay bị “muộn một chút”, vào ngày lễ có thể muộn đến 30 – 45 phút. Đây là mình ghi lại nguyên xi lời các bạn review trước. Thế nên, chưa bao giờ mình lại ở tình thế ngược đời thế này, mong tàu chậm hẳn 2 giờ để nhà mình đi, chứ không uổng mất vé! 🙄
…
Sân bay Sihanoukville lúc đầu mình tưởng tượng chắc to và đẹp ngang ngửa sân bay Phú Quốc hay Vân Đồn, vì đây là sân bay lớn thứ 3 ở Campuchia và đang được đầu tư rất nhiều. Ai ngờ, sân bay khá nhỏ, chỉ có vài cửa check in. Sân bay cho khách xuống ngay đường băng rồi đi bộ vào tầng 1 nhà ga, nên chưa bao giờ, thật sự chưa bao giờ, mình được thoải mái, ít nhất là không bị giục để …chụp ảnh bên cạnh những chiếc máy bay kiêu hãnh, lộng lẫy ở khoảng cách gần, lại chất đến thế.
Nhân viên sân bay rất thân thiện, nhiệt tình, thấy hành khách muốn tận dụng cơ hội chụp ảnh bên máy bay sẵn sàng chụp hộ và đợi dẫn vào!
Bình thường, bạn xuống máy bay là bị giục lên xe bus về đúng không?
…
Nhà ga sân bay bỗng chốc tấp nập người ngang dọc, xếp hàng check in. Một lần nữa, mình hóng các anh chị hay đi thì được biết, mọi lần không đông thế này, nhập cảnh loáng cái là xong. Nhưng hôm nay chắc nghỉ lễ, người ta đi nhiều mới phải xếp hàng dài đến vậy! Đã thế, ngoảnh trái ngoảnh phải đều là người Việt mình hết chứ!
Lại xếp hàng mất thêm 1 tiếng! Lòng mình sốt xình xịch!
…
Ra khỏi sân bay khi đã sang chiều, trời nắng chang chang nhưng đường vẫn còn ướt.
Mình tìm kiot taxi ngay phía bên phải lúc rời nhà ga. Có 2 kiot, mình chọn nhanh một cái, thông báo có 4 người và được dẫn ra bắt xe. Vì đã tìm hiểu giá trước khi đi, nên thấy 20 USD/xe mình đồng ý ngay!
Cả nhà đều ý thức đã muộn nên nhanh chóng lên xe…
…
Đường vào Sihanoukville bụi và xấu, nhiều đoạn nước ngập và bùn đất lầy lội. Có những khoảnh khắc, khìn những ngôi nhà bên đường, nếu không phải vì những dòng chữ Khmer, mình đã thấy quen thuộc như những con đường ở làng quê Việt Nam.
Từ sân bay đến bến tàu đi mất gần 1 giờ, có tắc một chút khi vào thành phố. Xe đi qua tượng đài sư tử vàng, biểu tượng của Sihanoukville (bạn có thể thấy trên video).
…
Liệu có chuyện chuyến tàu muộn đến 3 tiếng không nhỉ? Xuống xe, mình đi đổi vé tàu ngay, còn em gái mình đi siêu thị mua đồ mang lên đảo. Bố mẹ mình kéo thẳng hành lý ra bến. Quầy vé tàuSpeed Ferrybên tay phải, theo hướng nhìn ra biển, có màu cam nổi bật. Mình trình email có mã đặt chỗ đã đặt trước quaPhuotvivu.com, đã chụp màn hình trên điện thoại, không cần in ra. Nhân viên bảo đợi chút rồi tìm vé, làm mình càng hy vọng!
Nhân viên kiểm tra một chút rồi đổi vé cho mình, cầm 4 vé bằng xương bằng thịt mà hạnh phúc quá! 🙂
…
Nghe nói trên đảo, hoa quả, đồ ăn vặt đắt và khó tìm nên nhà mình mua thêm xách đi. Có vài cửa hàng tiện lợi nhỏ hai bên đường, tất cả tiêu bằng tiền USD nên tính ra mình thấy không rẻ.
Nhưng trận chiến ở bến tàu mới đáng kể!
…
Bến tàuSerendipitychỉ là một đường bê tông rộng chừng 2m, dẫn ra biển, hai bên là các bậc thang dẫn xuống các con thuyền. Không có mái che, biển báo hay hướng dẫn gì. Khách du lịch, phần lớn là khách quốc tế với đủ các ngôn ngữ bon chen chật ních trên con đường bê tông cùng với vali hành lý đủ kích thước, đủ màu sắc, Một hai chiếc tàu cỡ vừa đang dừng lại đón khách, tiếng động cơ vang lên…
Biết xuống tàu nào nhỉ? Nói thật là cầm vé đã chắc gì mình được lên tàu?
Mình tìm hãng tàuSpeed Ferry, một con tàu đang đón khách.Người nhân viên mặc áo ba lỗ đã phai màu, mồ hôi nhễ nhại, da đen bóng, nhanh chóng chuyển hành lý xuống dưới, tranh thủ dừng lại để nghỉ đôi giây. Mình vội chìa vé ra hỏi anh, có phải vé lên tàu này không?
Anh lắc đầu, để chắc chắn, mình hỏi anh nhân viên còn lại, anh lắc đầu. Hic. Vùng đất du lịch, nhưng gần như người dân và nhân viên không giỏi giao tiếp tiếng Anh. Mình sang tàu khác, và lần lượt hỏi lại từ đầu, những cái lắc đầu liên tục! Oh my god! Mình nhìn đồng hồ và cảm thấy không thể tin vào hiện thực, nếu hôm nay cả nhà mình lên được tàu vào đảo thì quả là kỳ tích! 😀
Đã rất muộn rồi, hết ngày là chắc cũng chẳng còn tàu nữa…
…
Ra hỏi một chiếc tàu khác trong hoang mang, bỗng nhiên, anh nhân viên gật gù với xấp vé của mình! Thế là cả nhà mình xếp hàng lên tàu. Chờ khoảng 10 phút đến lượt, thì mình để ý, những người trước mình họ đi Koh Rong Samloem chứ không phải Koh Rong, màu vé cũng khác mình. Quả nhiên, chìa vé ra thì họ bảo không phải tàu này, thế là cả đoàn mình nhường cho khách khác… hoang mang cực độ! 😯
…
Không còn cách nào, mình quay lại quầy đổi vé để hỏi lại. May quá, nhân viên trực quầy nói tiếng Anh rất tốt, bạn ấy đang rất bận rộn với nhiều khách hỏi. Bạn ấy xác nhận là vé mình hợp lệ, đồng thời đứng dậy, ra hiệu cho mình đi theo…
Bạn gái người nhỏ nhắn, da ngăm đen rắn rỏi, tóc buộc đuôi ngựa, liên tục vừa đi vừa nghe điện thoại tiếng Khmer xử lý các sự vụ. Bạn đi một vòng con đường bê tông rồi vòng lại, có vẻ cũng bối rối không biết tàu nào? Còn tàu nào đâu nhỉ, tàu nào mình cũng hỏi hết rồi!
Cực kỳ sốt ruột, thấy bạn mải nói điện thoại, mình chủ động nhắc lại là đang có khách “lạc” đây bạn ơi! “Help me, please…” Bạn nói “Don’t worry!” rồi dẫn mình quay lại khu vực nhà có mái che, chỗ mấy quán hàng nước, khách ngồi đầy các bàn. Hóa ra, còn một tàu khác đang dừng sau quán, có vài khách đang xếp hàng, nhưng xếp lẫn với khách ngồi trong quán nên khó nhìn!
Hi vọng đây là “chốt” rồi, cả nhà mình lại xếp hàng ngay ngắn…
Vài phút sau thì từng thành viên dần lên tàu. Người lên trước, còn hành lý, xe gom lại cất ở khu vực riêng.
…
Ngồi trên tàu, bình tĩnh lại, nhìn ra bến cảng Sihanoukville, nước xanh như ngọc nhưng ồn ào bởi tiếng máy móc và các công trình xây dựng gần xa. Bãi biển trải dài cùng hàng cây xanh, nhưng không thấy khách du lịch. Phía trên là lớp lớp những căn nhà đang được xây dựng cao vun vút. Sóng vỗ mạnh vào tàu, đưa tàu lên rồi lại xuống… Bạn nào hay bị say sóng, nhớ chuẩn bị nhé!
Bình thường, tàu sẽ đi đảo Koh Rong Samloem trước, rồi đến đảo Koh Rong sau. Nên tàu sẽ dừng một lần, lần thứ hai mới xuống tàu. Thế nhưng, không hiểu sao, chuyến tàu của mình dồn toàn khách đi Koh Rong nên tàu chỉ đi 45 phút là đến Koh Rong, đi muộn nhưng nhanh, nên cũng đỡ!
Đến bây giờ mình cũng không hiểu sao hôm đấy nhà mình đi được tàu dù muộn hơn 2 giờ! Đây là lộc may mắn, cảm ơn ông trời! 🙂
Nhưng qua đó, cũng có thể thấy, các bạn trước review, tàu ở Koh Rong hơi bị “muộn một chút” là có nói giảm nhẹ một tẹo!
…
Lên tàu, việc đầu tiên là mình đến văn phòng hãng tàuSpeed Ferryđể xác nhận lại giờ tàu về. Văn phòng ngay bên phải đường vào đảo, bạn nhớ nhé!
…
Đảo Koh Rong nằm trong vịnh Thái Lan, đang là hot girl mùa hè hấp dẫn với các tín đồ yêu du lịch.
Koh Rong nằm ở tỉnh Sihanoukville, Campuchia, rất gần với đảo Phú Quốc của chúng ta. Nhưng mình thấy rõ là màu nước biển ở 2 đảo khác nhau rõ rệt. Đều trong và sạch, cùng là xanh ngọc nhưng màu xanh mỗi nơi mỗi khác, không thể diễn tả bằng lời.
Đến đảo Koh Rong bạn có thể tham gia các hoạt động như thử thách tại công viên Zipline , lặn biển, chèo thuyền kayak, ngắm hoàng hôn và bình minh trên biển, ngắm plankton, tour Adventure Adam nổi tiếng… Vì đảo 360 độ là biển, nên tùy vào sở thích, bạn có thể chọn khu vực khách sạn để thuận tiện tham gia các hoạt động. Ví dụ, vị trí đắc địa ngắm hoàng hôn đẹp nhất trên đảo là ở bãi biển Long Set. Để tiện giao thông, gần khu vực quán bar, nhà hàng thì nên ở gần bến cảng Koh Touch…
…
Để tiện cho việc di chuyển và mang hành lý, mình chọn khách sạn Coco Boutique Resort Koh Rong Koh Tui trên Booking.com. Khách sạn này tuy có tên “Resort” nhưng mình thấy Coco có vị trí đẹp, view đẹp chứ chưa thể gọi là resort được. Khách sạn theo mình hóng, có chủ là người nước ngoài ở Koh Rong kinh doanh nên nhân viên nói tiếng Anh rất tốt. Ở tầng 1 là quán bar, nhạc sống, nhạc đĩa bật tối ngày! Nhân viên rất thân thiện. Khách cư trú tại quán mỗi người được tặng 1 voucher – 1 welcome beer nữa! Giá phòng là 15 USD/phòng 2 người/ngày, thuộc diện rẻ nhất khu vực. Phòng mình book trước hơn 1 tháng vì đúng đợt cao điểm nghỉ lễ.
Tuy nhiên có điểm trừ là lễ tân không làm việc 24/7 mà chỉ làm đến 7 giờ tối, dù mình thấy trong policy ghi là làm việc đến 9 giờ tối. Thời gian nhận phòng chỉ trước 8 giờ 30 tối. Có lẽ vì địa lý đặc biệt, không có chuyến tàu muộn hơn nên giờ check in như vậy cũng hợp lý. Điều đó dẫn đến các vấn đề phát sinh sau 7 giờ tối không được giải quyết. Thứ 2, bạn lưu ý giờ check out ở đây hơi đặc biệt, là 10 giờ sáng, không phải 12 giờ để tránh rắc rối. Thứ 3, trong thời gian ở đây, nhà mình thuê 2 phòng, thì 1 phòng bị (sandflies) bọ chét/ ruồi cát cắn dị ứng sưng hết người, 1 phòng không sao. Nhà mình ở đây 2 đêm nhưng phải đến khi về Hà Nội mới bị ngứa và sưng, nghĩ không nghiêm trọng nên khi ở đó mình không kịp kêu xử lý ngay sau đêm đầu tiên.
Chính xác hơn, sau đêm đầu tiên bị cắn không thể ngủ được dù đã xịt đủ thứ thuốc chống côn trùng các loại, bọn mình cũng bỏ hết chăn đệm của họ ra. Sáng hôm sau, mình định nhờ lễ tân thay ga, chăn, gối… thì sợ muộn tour Adam nên bọn mình định để đến tối về thay sau. Do cả ngày đi biển không tiện mang nhiều đồ nên không muốn họ vào phòng. Ai ngờ tour Adam đi muộn 1 giờ, về muộn 1 giờ, về đến khách sạn 8 giờ hơn thì lễ tân không làm việc nên phải sống chung thêm 1 đêm với lũ bọ chét/ruồi cát! 😥
Chưa bao giờ mình thấy lễ tân 24/7 quan trọng đến thế!
Các bạn lưu ý, tuy lễ tân nghỉ nhưng nhà bếp và hàng quán, các nhân viên vẫn hoạt động đến 1 giờ đêm.
Update:Mình mới đọc được thông tin khi du lịch ở New Zealand, phải mua thuốc chống sand flies (tạm dịch là ruồi cát). Thuốc này phải sang New Zealand mới mua được chứ không chuẩn bị trước từ Việt Nam. Do giống sandflies (ruồi cát/bọ chét gì đó) với những vết cắn kinh hoàng không có ở Việt Nam nên thuốc ở đây diệt không nổi! Có lẽ đó là lý do “liên hoàn thuốc” của mình không ăn thua gì với lũ sandflies ở Koh Rong!
…
Khi book phòng, bạn nhớ chú ý đến thời gian làm việc của họ nhé! Những thông tin này về cơ bản, mình cũng đã review lại trên Booking.com để các du khách sau nắm được. Dù vẫn biết vụ Bọ chét với nhà mình là đen thôi, đỏ quên đi! 😎
Cuối cùng, là wifi, dù họ nói wifi everywhere nhưng thực tế wifi chỉ quẩn quanh khu vực lễ tân, bán kính cỡ <2 m. Nhà mình phòng ở tầng 2, là một trong những phòng gần lễ tân nhất, hoàn toàn không bắt được wifi. Khu vực quán bar tầng 1 khá hơn nhưng tậm tịt, lúc được lúc không! Sim du lịch ở Campuchia mình mua không vào được mạng, nên tạm ngắt kết nối với thế giới đôi ngày!
À, cái này chắc chắn là cuối cùng, không có nước nóng lạnh, có lẽ ở đảo, mọi khách sạn đều như thế, có vẻ không thể yêu cầu hơn được! Điều này mình đã biết từ trước nên chấp nhận thôi! 😉
Hành trình ở Koh Rong còn tiếp tục…
Đọc thêm:
Kim nghiệm du lịch Koh Rong – Thiên đường nhiệt đới với nhiều trải nghiệm khó quên! (P2)
Những điều cần biết và chuẩn bị: Kinh nghiệm du lịch tự túc Campuchia
Cả ngày lênh đênh trên biển Tour Adventure Adam hóng ngắm Plankton và cái kết bất ngờ!
Ngược dòng thời gian 1 ngày lạc lối ở Angkor Wat – Campuchia
Sổ tay kinh nghiệm đi du lịch tự túc Động Thiên Đường (Phong Nha, Quảng Bình)
Du lịch Quảng Bình ngày bão: 1 ngày “ăn chơi” thành phố Đồng Hới
Hành trình 9 ngày: Lệ Giang – Shangri La – Tu viện Songzanlin – Hồ Napa: chuyện giờ mới kể
Du lịch tự túc vùng đất anh hùng Quảng Trị
Lịch trình đi Yên Tử 1 ngày – Thứ tự đầy đủ các chùa trên Yên Tử
Tất tần tật kinh nghiệm đi Côn Sơn Kiếp Bạc (Hải Dương) tự túc
Nhật ký hành trình Trung Quốc mùa Xuân: Vân Nam – Hồ Nam (Phần 1)
Group Travelling – Ha Giang in November – buckwheat flower season (part 4)
Nhật ký Thanh Xuân – du lịch biển Cồn Vành Thái Bình (Phần 2)
Review và hướng dẫn chơi với những chú cừu ở nông trại Thanh Cảnh
Chinh phục đỉnh Fansipan: Review kinh nghiệm leo Fansipan chi tiết, cụ thể cho bạn gái (P2)
“Đi bão” chúc mừng U23 Việt Nam – Tết đến sớm hơn ở Hà Nội
Đà Nẵng – Thành phố chúng ta cùng theo đuổi (phần 2)
Tớ đã “đổ” chương trình Người Sống Sót như thế nào? (Phần 2)
Tuyển tập các Blogger người nước ngoài nói về Việt Nam
Phượt 3 ngày: Săn mây Tà Xùa – Mộc Châu mận ửng hồng (Phần 2)