Để đến Alishan, mình bắt tàu từ Đài Trung đến Gia Nghĩa (Chiayi). Rồi từ Gia Nghĩa, bạn có nhiều cách đi Alishan. Rất nhiều bài viết tập trung hướng dẫn cách đi bằng xe bus từ đây lên Alishan nên mình sẽ không nói chi tiết, mà chỉ nói qua thôi!

Kế hoạch ban đầu của mình là đến Gia Nghĩa bằng tàu cao tốc HSR. Vì bến tàu HSR Gia Nghĩa và Bến tàu thường Gia NghĩaKHÁC NHAUvà nằmXAnhau nên đi shuttle bus miễn phí, xuống giữa chừng phải trả 40 Đài tệ, mất khoảng 30 phút, 10 phút một chuyến.
Sau đó, đến thẳng Alisan bằng xe bus #7322 chạy từ Chiayi Bus Station. Xe màu xanh lá cây neon cực kỳ nổi bật. Bạn lưu ý, Bến xe bus Gia Nghĩa (Chiayi Bus Station) nằm ngay ngoài ga Chiayi Train Station (Ga Thường).
Thường thì người ta sẽ đi bus từ Gia Nghĩa đi Fenchihu chơi một lúc rồi mới đi Alishan. Bởi Fenchihu có làng cổ, được ví như Cửu Phần của Gia Nghĩa. Nhưng vì mình đi tàu hỏa đỏ nổi tiếng Alishan chiều về qua Fenchihu nên chiều đi thẳng lên Alishan luôn.
Quan trọng là tuyến bus nào cũng chỉ có giờ chạy cố định, thường cả tiếng mới có 1 chuyến, nếu bạn nhỡ chuyến thì mất 1 tiếng nữa chờ tuyến tiếp theo!
Đây là lịch bus chạy ở Alishan bạn tham khảo để lên lịch trình cho khớp!
Nói chung đi Alishan trong ngày thì 80% thời gian là ngồi xe ngồi tàu lên lên xuống xuống các điểm, cần nhiều thể lực đấy bạn!
Nhật ký du lịch Alishan Đài Loan tự túc 1 ngày
5 giờ sáng, đường vắng, hai đứa trả phòng khách sạn ra bắt bus đi bến tàu HSR. Tạm biệt Đài Trung sau 3 ngày thăm thú, trải nghiệm.
Theo kế hoạch phía trên, mình sẽ bắt tàu cao tốc HSR đi Gia Nghĩa. Tuy nhiên, không hiểu sao, xe bus mình bắt kiểu gì lại đưa đến ga tàu thường? Đến giờ vẫn không hiểu luôn! 😯

Đến giờ tàu chạy mà hai đứa vẫn hoang mang không biết ra sao. Một bạn mình hỏi bảo cứ lên tàu này rồi nó cũng chạy đến ga tàu HSR thôi, nên hai đứa lên tàu.
Theo như mình tìm hiểu trước đấy, đi tàu HSR nhanh hơn tàu thường nhiều, nhưng nhanh hơn thế nào thì chẳng thấy ai nói. Mình ước lượng đi tàu cao tốc tầm 1 giờ thì chắc đi tàu thường tầm hơn 2 tiếng. Nên mình dự định đi tàu HSR, thời gian là vàng mà!
…
Lên tàu, mình tranh thủ mở mạng check lại lịch tàu. Thì thấy chuyến tàu mình đi lên đúng là sau 2,3 chặng gì đó là đến ga tàu cao tốc thật. Nhưng khi mình check thêm các ga sau thì tàu mình ngồi cũng đi đến Gia Nghĩa!
Thấy bây giờ xuống tàu, rồi lại phải đi mua vé, đi tìm bến tàu, rồi ngồi chờ chuyến tiếp theo (mà chắc gì không chậm chuyến). Khi xuống cũng phải đi bus từ ga HSR Gia Nghĩa về ga Gia Nghĩa mất 30 phút thì mình ngồi luôn đến thẳng ga Gia Nghĩa cho đỡ mất công, có chậm hơn cũng chậm hơn 5, 10 phút là cùng!
Hay ở chỗ, đi tàu và xe bus ở Đài Loan dùng thẻ Easy Card/Ipass Card quẹt khi lên và xuống. Thay đổi lịch trình nhưng mình không lo phải đổi vé hay mua vé khác. Mà chỉ việc …ngồi tiếp, đến Gia Nghĩa thì quẹt trừ tiền cả chặng là ok. Đây có lẽ là lợi ích hay ho tuyệt vời ông mặt trời nhất mà thẻ Easy Card/ IPass Card mang lại cho các tín đồ du lịch, vô cùng linh hoạt về lịch trình! Vé tàu Đài Trung – Gia Nghĩa: 130 tệ/người.
…
Đến Gia Nghĩa, trời hửng nắng, thời tiết rất đẹp, có phần hơi nóng. Việc đầu tiên của hai đứa là ra 7 Eleven nạp tiền vào thẻ Easy Card/ IPass Card, mỗi lần nạp, bọn mình nạp khoảng 200 tệ/thẻ. Việc thứ 2 là gửi hành lý ở tủ đồ ở nhà ga. Đây cũng là một điểm cộng hấp dẫn và cực kỳ thiết thực khi đi du lịch ở Đài Loan.

Ở các nhà ga bến xe Đài Loan đều có khu vực tủ gửi hành lý tự động cho du khách. Đây là khu vực tủ màu vàng có nhiều kích thước và mức giá khác nhau. Ví dụ như bọn mình là 2 vali xách tay 21 inch, nhét chung vào 1 tủ to vừa đẹp, 50 tệ/ 3 giờ, tính theo block.

Hướng dẫn gửi đồ, sử dụng tủ và lấy đồ bạn xem ở video dưới đây của mình nhé!
Du khách đi xa, mang nhiều đồ, không ở lại thuê phòng thì gửi đồ như thế này rất tiện, bạn đỡ phải tha lôi hành lý cồng kềnh khắp nơi, tránh mất mát hỏng hóc. Gửi đồ hoàn toàn tự động, linh hoạt, nhanh chóng, giá cả hợp lý. 🙂
…
Ở ga có một vài quán bán đồ ăn sáng, bạn có vài sự lựa chọn.
Việc thứ 3, bọn mình đi mua trà sữa. Ở Đài Loan mỗi ngày một cốc trà sữa, nhất là thưởng trà trong một buổi sáng trong lành ở Alishan thế này, còn gì tuyệt bằng!
…
Lúc đầu, bọn mình định đến ga thì đi xe bus #7322 như trên. Đứng chờ xe cùng nhiều du khách khác thì có một bác đứng tuổi, chân hơi bị tật hỏi có đi xe không? xe bác 7 chỗ, đã có 4 người rồi, 2 đứa mình ra nữa là đi luôn. Lúc đấy chờ xe thì khoảng 30 phút nữa, giá sau khi chia thì gần như ngang với xe bus. Mà khả năng đi xe thế này nhanh hơn nên suy nghĩ 5 phút hai đứa đồng ý. Mình có mặc cả 1 chút, hai người là 500 Đài tệ. Bác lái xe thu tiền trước khi lên xe, lên xe thì thấy có người đã ngồi rồi nên mình cũng không biết các bạn kia đi hết bao nhiêu.

Bác tài xế không nói được tiếng anh. Nhưng 4 bạn nữ khác ngồi cùng xe với mình thì đều nói tiếng Anh vì các bạn cũng như mình, đều là người nước ngoài. Có 2 bạn gái tóc vàng cực xinh người Đức và Tây Ban Nha. Hai bạn gái người Thái Lan. Nên bọn mình cũng giao lưu bằng tiếng Anh. Hai bạn người Thái lên Alishan thực tập, còn hai bạn Tây Âu đi du lịch như bọn mình, nhưng có người quen ở đấy đón rồi.
…
Xe lên đến Alishan khoảng 2 tiếng. Lúc đầu xe còn ồn ào tiếng nói chuyện, sau đó, thì mọi người tranh thủ ngủ.
Nhiệt độ trên núi giảm hơn 10 độ so với dưới thành phố Gia Nghĩa. Cảnh báo các bạn là rất lạnh, không nên chủ quan! Lạnh thế mà lúc mình đi, lá phong vẫn chỉ hoe vàng bên đường. Buồn mất cả buổi!
Ra khỏi xe là như sang một thế giới khác, quá lạnh. Thấy trên biển thông báo có khoảng 12-14 độ C.

Hai đứa vào văn phòng trung tâm mua vé. Giá vé thăm quan Alishan là 300 Đài tệ/người lớn. Nhờ cóthẻ ISIC/IYTC mà mình được giảm một nửa còn 150 Đài tệ/người.

Không chỉ mua vé, nhà trung tâm – quản lý khu du lịch còn cung cấp các thông tin khác cho khách du lịch. Hai chị em hỏi rất nhiều và các nhân viên tư vấn nhiệt tình.

Kỳ diệu là bảng hướng dẫn và ghi chú có phiên bản tiếng Việt, dù chưa mượt lắm cũng khiến du khách Việt Nam tự hào. Bên cạnh đó còn có 1 tờ điền thông tin, mình có chụp lại như sau, lúc đấy vội không đọc kỹ, sau đó thì thấy tờ này có phần quét mã QR tiếng Việt. Là tờ để nếu chẳng may xảy ra vấn đề gì trong rừng cứu hộ còn có thông tin của bạn mà xử lý, rất là chu đáo. 😛

Có xe bus nội bộ đi thăm quan vườn quốc gia Alishan nhưng mất vé. Nếu không bạn có thể chọn đi bộ hoàn toàn. Ví dụ như mình đi đoạn ngắn để vào khu vực hồ Tỷ Muội, khứ hồi là 80 Đài Tệ/người, 1 chiều là 50 Đài tệ/người.

Do thời gian ở vườn quốc gia Alishan không nhiều vì mình còn phải đi tàu hỏa đỏ xuyên rừng. Mà xe đưa đón cũng có khung giờ chạy, có thể kịp chuyến đi, nhưng không kịp chuyến về, còn nếu trekking thì cần vài tiếng đồng hồ, Mị biết phải làm sao bây giờ?

…
Vì muốn ngắm lá vàng, mình có hỏi các anh nhân viên thì các anh bảo hiện giờ cũng chỉ hoe hoe thôi, đến đoạn đấy cũng xa lắm. Nếu mình không đi tàu hỏa đỏ Alishan thì thoải mái thăm quan ở khu vực này, thế mới tiếc chứ! 🙁

Đường ở Alishan độc đạo nên du khách không có nhiều sự lựa chọn.
…
Hai đứa mua vé xe bus rồi đi bộ ra điểm bus ngay trước cửa phòng bán vé. Ngay bên cạnh là bãi đỗ xe. Nếu cần bắt taxi, cũng ra đây để hỏi.
…
Được cái xe bus chạy vòng tròn, cứ trả khách xong lại đón khách mới nên cũng nhanh. Ngồi trên xe ngắm các cung đường gỗ trekking vắt quanh núi, những hàng cây, hành lang mất hút về phía xa…

Điểm mình xuống đi qua một hồ nước, rêu xanh phủ kín đẹp như tranh vẽ. Bên cạnh có một ngôi chùa. Đó cũng là đường đi bộ vào Hồ Tỷ Muội, một trong những điểm đến ấn tượng nhất ở Alishan, nhất là khi bọn mình cũng là hai chị em nữa! Tuy nhiên, lúc mình đến, đường thăm quan vào hồ Tỷ Muội đang sửa chữa nên đáng tiếc không thể đi được. Hic. 😥
…
Những cây thông đại thụ cao vút thẳng tắp trở thành background lý tưởng để bạn chụp ảnh sống ảo. Đây là bối cảnh đậm chất Ôn đới mà bạn sẽ không thể tìm thấy ở Việt Nam, giống như trong phim Chạng Vạng. Hai đứa bắt đầu trekking, lang thang khu vực này. Kể cả vội đến mấy, bạn cũng nên chơi, đi bộ ở Alishan ít nhất 2 giờ mới cảm nhận được thiên nhiên nơi đây.

30 phút trôi qua vẫn không quen với cái lạnh nơi đây, nói ra hơi, lạnh đến tê tái, vì can tội không tin vào sự thật trên núi có thể lạnh đến vậy!

Có nhiều di tích là các cây cổ thụ nghìn năm để lại, rêu phong phủ xanh mướt.

Chủ nhật mà chỉ lác đác vài đoàn khách thăm quan.
…

Đầu giờ chiều, hai đứa bắt Taxi về Fenqihu để đi tàu hỏa Alishan chuyến 3 giờ. Mà để đi từ vườn quốc gia Alishan đi Fenchihu mất 45-60 phút rồi.

Hai đứa quay lại phòng vé, chia nhau đi hỏi từng chiếc taxi màu vàng tiền xe về ga Fenchihu để tiết kiệm thời gian. Lúc đấy cả bãi xe có 4,5 chiếc taxi vàng nằm lẫn giữa cả trăm chiếc xe khác. Các xe to hơn thì đều gom khách đi một thế, chẳng biết bao giờ mới chạy. Mình hỏi thì xe nào cũng đòi 1000-1200 Đài tệ đi Fenchihu. Nên 2 đứa quyết tâm hỏi giá tốt hơn thì gọi nhau. Cuối cùng cũng có chú đồng ý 900 Đài tệ.

Xe chạy về Fenchihu dưới nắng buổi trưa rát mặt mà vẫn lạnh co ro. Đường về Fenchihu đẹp quá, xe chạy qua nhiều đường hầm mở, những cột bê tông đổ bóng dài song song như những thước phim điện ảnh. Những hàng phong vàng hoe xuất hiện rồi lại lùi dần về phía sau.

Sát giờ tàu chạy, hai đứa có chút lo lắng là công toi hai chiếc vé quý giá. Trong lịch trình du lịch Đài Loan, mình cũng chuẩn bị tâm lý hôm nay là ngày “loạn nhất” vì đi xa, đi nhiều, đổi xe đổi tàu liên tục…
…
Xe dừng lại, hai đứa hỏi người dân và chạy đến ga tàu, còn hơn 5 phút nữa tàu chạy. Nhà ga nhỏ hơn mình tưởng, khách du lịch nườm nượp…

Về hướng dẫn săn vé tàu hỏa đỏ Alishan, bạn tham khảo link nhé!
Mình chụp màn hình sẵn mã đặt chỗ, đưa kèm hộ chiếu 2 người là đổi được vé ngay!

Vẫn chưa kịp thở, quay ra thấy mọi người vẫn nhởn nhơ chụp ảnh, chưa thấy mấy ai lên tàu thế là 2 đứa cũng tranh thủ làm vài pô. Phần đầu tàu màu đỏ nổi tiếng là đông người nhất, có khi phải xếp hàng chụp ảnh để so deep. Hai đứa lăng xăng ngó qua làng cổ Fenchihu.

Loa thông báo cho hành khách bằng nhiều thứ tiếng: Nhật, Anh, Hongkong, Trung…
…
Lên tàu, mình quá bất ngờ vì tàu vắng, toa của mình vẫn còn 6,8 chỗ trống. Nên thực tế khi tàu chạy rồi có thể chuyển sang chỗ khác còn trống. Du khách chủ yếu là người châu Á, Đài Loan, các gia đình đưa trẻ em đi chơi. Vé đi tàu hiện tại là 384 Đài tệ /người, tương đương với 290 K.

…
Tàu khởi hành. Lúc này hai đứa mới phát hiện, có thể đây là một sai lầm… Tàu chạy super chậm, rung lắc, nghe rõ tiếng kêu của động cơ. Thực ra, đây là tàu cổ không phải “giả cổ”, không thể hiện đại, siêu nhanh được (dù họ thừa sức làm điều đó). Nên đây là một cách tái hiện và tôn trọng lịch sử, đưa du khách quay ngược lại quá khứ.
Nội thất không như mình tưởng tượng, chỉ có những hàng ghế cơ bản, giản dị theo đúng thiết kế ngày xưa. Không có những họa tiết hoa văn châu âu cổ điển, tinh tế trong các bộ phim cổ trang. Có trách thì trách trước đó, mình đã tìm mãi trên mạng mà không có ảnh, không ai review về chuyến tàu đỏ xuyên rừng Alishan như thế nào!

Không có gì để chụp ảnh trong tàu, hai đứa buồn thiu ngồi ngắm khung cảnh xung quanh.
Chiếc vé quý giá chắc phải có nguyên nhân của nó, ví dụ như view ngồi tàu thần tiên, núi non bồng lai hùng vĩ… Nhưng không, tệ nhất là phong cảnh bên ngoài cũng không có gì đặc sắc.

Mất 2 tiếng rưỡi ngồi tàu mà tiếc, thời gian này ngồi chơi thêm trên Alishan thích hơn! Đến ngủ để tranh thủ hồi sức cũng cảm thấy lãng phí vì không cần nhiều thời gian đến thế. Phần lớn tàu đi xuyên hầm, nên không thấy được cảnh đẹp! Tàu đi qua 7 trạm dừng.
Thỉnh thoảng những góc cua, tàu lượn vòng quanh núi mới thấy được chút không gian núi rừng kỳ vĩ. Trên tàu cũng không có hoạt động gì thú vị. Hic
Từ một chuyến đi căng thẳng để theo kịp lịch trình trong ngày, 2 tiếng rưỡi trên tàu là thời gian thả lỏng, tranh thủ nghỉ ngơi của du khách!
Giá vé tàu là một con số không nhỏ cộng với công sức săn vé, nên với những trải nghiệm này đúng là cái kết không mong đợi. Mỗi người có một cảm nhận riêng, nhưng mình review lại đúng thực tế trường hợp của mình để bạn cân nhắc!
Nhưng đã lên rồi, không thể xuống, 2 đứa đành “lạc trôi” trên tàu trở về Gia Nghĩa.
…

Cuối chặng, ngồi trên tàu ngắm hoàng hôn đang bao trùm lên những mái nhà. Thật buồn quá, hôm qua còn lỡ hẹn với hoàng hôn ở Cao Mỹ, hôm nay đã được đền bù lại rồi…
…
Tàu về đến Gia Nghĩa trời đã nhá nhem tối. Hai đứa lấy hành lý gửi trong tủ. Hết tiền xu để trả hành lý, mình cầm tiền sang cửa hàng 7 Eleven ngay đấy thì bạn nhân viên tươi cười đã cầm sẵn tiền xu đợi mình ra đổi! Thật quá hạnh phúc, sự giúp đỡ đúng lúc, thậm chí không cần chờ bạn mở lời! Chắc bạn ấy thấy hai đứa loay hoay thiếu tiền nên hỗ trợ ngay!
…
Bây giờ, 2 đứa cần tìm đường sang bến xe bus để đi đến ga tàu cao tốc Gia Nghĩa. Trên lý thuyết thì mình biết nó ở ngay cạnh bến tàu, nhưng khác hướng. Nếu sáng đi tàu cao tốc thì mình đã biết đường đi rồi, nhưng bạn biết đấy, mình đi tàu thường.

Hai đứa quay lại cửa ra, chỗ sáng bắt xe đi Alishan, chẳng thấy biển nào chỉ ra bến xe bus kia cả. Hỏi thì người dân không biết tiếng Anh, mà cùng là bến bus nhưng bến bus ra ga tàu với bến bus đi Alishan khó để giải thích. Hai đứa kéo vali đi vòng quanh bến tàu 1 vòng nhưng gặp đường cụt, đang tính bật Google map lên check lại thì một chú bảo quay lại đi, thế là 2 đứa hoang mang quay lại.
Có một cầu thang bên phải ngay khi bạn ra khỏi nhà ga, hai đứa đánh liều đi lên. Hành lý cồng kềnh nhỡ xách lên lại xách xuống thì phiền, nên em mình trông hành lý còn mình đi “tiền trạm” trước.
Lên đến cầu thang thấy một hành lang dài dẫn ngang ra đằng sau, đoán nó chạy sang phía mặt bên kia đường, mình gọi em gái ngay để đi. Lên rồi, mới thấy một vài hành khách kéo vali đi cùng, nếu họ đi sớm hơn một chút để mình đi theo, thì đỡ vất vả hơn rồi!
…
Bến xe bên này cũng có rất nhiều tủ gửi đồ.
Có nhiều điểm đỗ cố định riêng cho xe bus, bọn mình hỏi đúng xe rồi đợi. May quá hơn 5 phút sau thì xe đến. Cũng không biết đây có phải là shuttle bus miễn phí mà mình nói phía trên không nhưng bọn mình quẹt thẻ Easy Card/Ipass Card lên và xuống xe thì thấy mất 20 Đài tệ/người.
…
Nói về việc mua vé tàu cao tốc đi Đài Bắc, mình đã mua trước 2 ngày qua Klook khi đã ở Đài Loan và chắc chắn về lịch trình. Review về việc mua vé tàu cao tốc Đài Loan qua Klook thì tương tự như khi bạn mua các dịch vụ khác. Hệ thống sẽ gửi mail xác nhận và mã QR ngay lập tức sau khi bạn thanh toán bằng thẻ. Mua qua đây bạn được giảm 20 – 25% so với giá niêm yết, tùy từng chương trình khuyến mại. Như mình mua là 613k/lượt.
Cái hay của là bạn chỉ cần chốt chặng và ngày đi. Ví dụ như bọn mình đi chặng Gia Nghĩa – Đài Bắc vào ngày hôm nay. Còn bạn đi chuyến mấy giờ, ngồi ghế gì thì linh hoạt. Có nghĩa là bạn không lo bị nhỡ chuyến, phải đổi vé hay hết chỗ. Sau khi bạn trình hộ chiếu và code vé để đổi vé lúc đấy mới cần chốt giờ và khi đó, bạn đã ở nhà ga rồi nên vô cùng tiện lợi. Chia sẻ thật với các bạn, mình cũng đã phải hỏi đi hỏi lại Klook trước khi đi để chắc chắn, bởi mình đã nhận được bài học to đùng vì nhỡ tàu ở Trung Quốcrồi!
Bạn tạo tài khoản mới ở và mua thành công đơn đầu tiên sẽ được tặng 75k vào tài khoản nhé! 😛
…
May quá, 25 phút nữa tàu chạy. Hai đứa tranh thủ mua 2 xuất cơm ở Family Mart.
…
Bạn có thể kết hợp đi hồ Nhật Nguyệt từ Alishan và ngược lại. Có tuyến xe bus nối 2 địa điểm thăm quan này.
…
Chúc bạn có chuyến đi may mắn!
Đọc thêm:
Hướng dẫn săn vé tàu hỏa đỏ cổ xuyên rừng nổi tiếng Alishan
Kinh nghiệm thuê xe máy ở Đài Loan, review hành trình Đài Bắc – Hoa Liên
Review và hướng dẫn đi chơi ngắm lá phong ở ga Che Cheng (Đài Trung)
Cả ngày lênh đênh trên biển Tour Adventure Adam hóng ngắm Plankton và cái kết bất ngờ!
Kinh nghiệm du lịch Ai Cập tự túc dành cho chị em
Tổng hợp kinh nghiệm đi Singapore tự túc dành cho bạn gái
Đi tàu ngắm cá heo Thái Bình Dương tại Hoa Liên, Đài Loan
Những điều cần biết khi đi du lịch Đài Loan tự túc
Trải nghiệm xe bus 2 tầng thăm quan thành phố Đài Bắc: một góc nhìn thú vị
Review và hướng dẫn chơi với những chú cừu ở nông trại Thanh Cảnh
Khám phá công viên địa chất Dã Liễu, thăm “Nữ Hoàng” – Đài Loan
Nhật ký hành tranh du lịch hồ Nhật Nguyệt (Đài Trung) 2 ngày tự túc
Kỷ niệm ngắm hoàng hôn ở đầm lầy Cao Mỹ và cái kết phũ phàng
Những điều cần biết và chuẩn bị: Kinh nghiệm du lịch tự túc Campuchia