Đi xuyên Quảng Trị, về Khe Sanh những ngày đổ lửa, đến thăm Lao Bảo…

Ngày thứ 2:Khe Sanh – Lao Bảo

Theo kế hoạch bọn mình sẽ đi đảo Cồn Cỏ – thực ra đây cũng là lý do khiến mình háo hức đi Quảng Trị. Nhưng tháng 4 mới có tàu du lịch ra đảo. Trước đây, khách lẻ có thể đi ké tàu chở hàng, chở cán bộ ra đảo nhưng năm ngoái xảy ra tai nạn nên không thể ra đảo tự phát được nữa. Không thể lùi được chuyến đi nên mình tính sẽ ghép với chuyến đi Quảng Bình sau này!

Nếu bạn đi Cồn Cỏ thì vé tàu là 200k/người/lượt!

Thay vào đó, bọn mình quyết định đi Lao Bảo, cửa khẩu đường bộ giáp đất Lào và các điểm phía Tây.

Có chút trục trặc nên bọn mình khởi hành muộn, 10h mới xuất phát! Đường xa, cả đi lẫn về là 170km nên 2 đứa quyết định mua đồ ăn sáng rồi trên đường, sẽ tranh thủ nghỉ và ăn để tiết kiệm thời gian. Đi qua quốc lộ 9 làNghĩa trang đường 9yên bình, bạn có thể dừng lại thắp hương cho các liệt sĩ.

cửa khẩu lao bảo
Thẳng tiến đến cửa khẩu Lao Bảo

Bọn mình kết hợp sử dụng GPS và …miệng để hỏi đường đi cửa khẩu Lao Bảo, trên đường có qua cầu Đak rông , Khe Sanh – sân bay Tà Cơn . Trời nóng hầm hập, đường vắng nên bọn mình có cơ hội được tận hưởng thiên nhiên Quảng Trị một lần nữa! Cũng may là cung đường xuyên rừng nhưng khá bằng phẳng, chỉ có một khúc cua không đáng kể, không lên xuống dốc nhiều, không nhiều chướng ngại vật, vực cao như Hà Giang , Cao Bằng… nên hai đứa mới có thể thuận tiện đi đúng lịch trình.

Hai đứa thay phiên nhau lái …

Đến sân bay Tà Cơn lúc 12 trưa, nắng đổ lửa trên từng nhánh cỏ nơi đây! Bạn mua vé 40k/người. Sân bay trưng bày các mẫu máy bay chiến đấu của Mỹ, là địa điểm chụp ảnh lý tưởng cho các bạn trẻ thích phong cách “ngầu”, thử nghĩ xem, mấy khi bạn được đứng gần một chiếc máy bay khổng lồ như thế!

cửa khẩu lao bảo
Sân bay Tà Cơn với nhiều hiện vật chiến tranh còn được giữ gìn

Ở cửa khẩu Lao Bảo bạn có thể tự làm giấy tờ xuất nhập hoặc chọn phương án nhàn và tiết kiệm hơn là đi xe điện – chú lái xe sẽ xử lý hết cho bạn. Bọn mình quyết định tự làm!  Đang lơ ngơ nộp tiền thì được một cô trên đường đi Viên-chăn giúp đỡ, đổi tiền, dẫn đến chỗ đóng dấu. Lằng nhằng chán chê hai đứa quyết định đổi thêm tiền để mua sắm thêm! Nhưng rồi, lại chẳng có gì để mua cả! Chúng mình mua 2 cốc nước mía để chống chọi với nắng gắt rồi về!

Nghĩ hai đứa dở hơi, đáng lẽ, không nên mất nhiều tiền “giấy tờ” đến thế chỉ để uống hai cốc mía Lào (dù rất ngon)! Nhưng lại nghĩ, dở hơi hơn nữa nếu không xuất nhập khẩu, chỉ đến để chụp ảnh …cổng chào mà thách thức hơn 170 km!

con gái du lịch một mình
Cửa khẩu Lao Bảo

Nói thế thôi, chứ ít nhất, hôm đấy, mình cũng được “thực hành” quy trình giấy tờ hai chiều phức tạp ở cửa khẩu trên “cạn” khác ở các sân bay quốc tế thế nào! “Đi một ngày đàng học một sàng khôn” các cụ dạy rồi mà! Tuy nhiên, nếu được phép gửi các bạn một lời khuyên, thì đừng đi Lao Bảo như bọn mình! Đây cũng là một dạng hành xác, bạn nào yếu là không trụ được đâu!

Mình cũng có kế hoạch đi Lào chừng 1 tuần trong tương lai (hi vọng “gần”) nên lúc đấy sẽ khám phá đất nước Triệu Voi cẩn thận hơn.

Chào tạm biệt nước Lào xinh đẹp!

Fanpage Hồ Tiểu Giang - Travel BlogChiều về, bọn mình đi thăm nhà tù Lao Bảo. Di tích lịch sử không có biển báo, chỉ có đặc điểm nhận dạng duy nhất là một khu đất rộng! Bọn mình phóng xe qua mà không biết. Nói thế mới buồn, khu di tích không được chăm sóc gì cả! Một phần cũng là do không có chi phí bảo dưỡng, phát triển. Hiện giờ di tích chỉ còn nền móng, những bức tường hiếm hoi xót lại.

Lúc về, trời mát, thảnh thơi hơn, chúng mình mới ngắm kỹ con sông Thạch Hãn chạy song song với đường đi. Dòng sông như dải lụa màu xanh ngọc, uốn lượn dưới chân núi. Lòng sông có nhiều đá, lổn nhổn như những con hà mã nằm ngủ lim dim. Chỉ tiếc là thời gian không cho phép, không thì mình cũng đi bộ xuống và chạm thử vào nguồn nước tinh khôi này.

cửa khẩu lao bảo
Dòng sông cạn chạy song song đường đi
cửa khẩu lao bảo
Những hòn đá nằm lim dim

Tối, thời tiết rất đẹp, bọn mình đi xe máy lòng vòng nội thị Đông Hà, cố gắng tìm một quán Café view đẹp để ngắm thành phố!

Ở Quảng Trị có món cháo cá Hải Lăng ngon tuyệt, nhưng hơi cay. Kể cả bạn không ăn cay thì nước dùng đã được nêm cay sẵn rồi, vừa ăn vừa khóc luôn! Nhưng với bạn nào ăn được cay thì rất ngon nghẻ! Giá chỉ có 20k/bát.

Đọc thêm:

Về vùng đất khói lửa – Quảng Trị (phần 1)

Về vùng đất khói lửa – Quảng Trị (phần 2)

Về vùng đất khói lửa – Quảng Trị (phần 4)

Về vùng đất khói lửa – Quảng Trị (bản tiếng Anh)

Leo núi Bài Thơ Hạ Long – Địa điểm “sống ảo” thần sầu của giới trẻ

Thượng Hải trong tôi và những trải nghiệm mùa thu năm ấy (Phần 2)

Lạc lối ở đảo Cô Tô (Quảng Ninh)

Cả ngày lênh đênh trên biển Tour Adventure Adam hóng ngắm Plankton và cái kết bất ngờ!

12 lý do Con gái nên du lịch một mình một lần trong đời

Đi thuyền Thăm quan “Trời sinh một cặp” động Phong Nha động Tiên Sơn

Nhật ký du lịch Alishan Đài Loan tự túc 1 ngày và cái kết không ngờ

Ngược dòng thời gian 1 ngày lạc lối ở Angkor Wat – Campuchia

14 bí kíp “không thể không biết” khi chị em du lịch một mình

Kỷ niệm ngắm hoàng hôn ở đầm lầy Cao Mỹ và cái kết phũ phàng

Tớ đã đổ chương trình Survivor như thế nào?

Phượt Mộc Châu hái mận – Tà Xùa săn mây

Hướng dẫn săn vé tàu hỏa đỏ xuyên rừng nổi tiếng Alishan 

Những địa chỉ uy tín sửa vali ở Hà Nội – Điều chị em không thể bỏ qua

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here